Câu chuyện gần Dân của Bác
Là một vị Chủ tịch nước, nhưng Bác vẫn thật đơn sơ và bình dị, vẫn bộ đồ ka ki trắng đã bạc màu, vẫn đôi dép cao su đã mòn cả đế. Ở Bác vừa toát lên vẻ thanh cao, vĩ đại lại vừa thật ấm áp, gần gũi.
Một buổi trưa, Bác nằm dưới tán cây to ở Phủ Chủ tịch, Bác gọi đồng chí Vũ Kỳ lại hỏi: “Trời nắng thế này, mình nằm dưới tán cây mà còn thấy hầm hập, không biết anh em trực chiến trên nóc nhà Quốc hội có đủ nước dùng không? Bác dạo này yếu quá, sợ lên không nổi”.
Đồng chí Vũ Kỳ chạy đi một lúc, quay trở về. Bác nói ngay: “Chú phải nói đúng những điều chú thấy, chú nghe....”. Đồng chí Vũ Kỳ báo cáo lại anh em chiến sĩ có nước chín để dùng nhưng phải dè sẻn...
Sau một hồi suy nghĩ, Bác nói lại: “Chú cho rút tất cả tiền tiết kiệm của Bác, gửi ngay sang Bộ Quốc Phòng. Chú nói tiền này Bác tặng cho bộ đội phòng không để có thêm nước uống”. Trưa hôm sau, đồng chí Lê Hữu Lập, cán bộ Văn phòng Phủ Chủ tịch rút toàn bộ số tiền tiết kiệm của Bác và trao cho Bộ Quốc Phòng.
Một lần khác, trong chuyến đi công tác tại tỉnh Hà Đông, Bác xuống tát nước cùng nông dân ngay trên bờ ruộng. Một đồng chí lãnh đạo tỉnh cũng xuống cầm dây gầu nhưng lóng ngóng không sao tát được nước. Bác Hồ không nói gì. Chỉ riêng một chi tiết này thôi cũng khiến chúng ta phải ngỡ ngàng. Bác xa đất nước hơn 30 năm, từ ngày còn là anh thanh niên Nguyễn Tất Thành 20 tuổi, lại sinh trưởng trong một gia đình nhà Nho, nhưng công việc nhà nông Bác vẫn rành rẽ. Đó chính là trọng việc gần dân, không xa rời nhân dân, gắn bó mật thiết với nhân dân.
Là một vị Chủ tịch nước, nhưng Bác vẫn thật đơn sơ và bình dị, vẫn bộ đồ ka ki trắng đã bạc màu, vẫn đôi dép cao su đã mòn cả đế. Ở Bác vừa toát lên vẻ thanh cao, vĩ đại lại vừa thật ấm áp, gần gũi. Bác sống với cuộc sống của nhân dân, đau cùng nỗi đau của nhân dân, vui chung với niềm hạnh phúc của nhân dân. Không một phút nào Bác thôi nghĩ đến vận mệnh của dân tộc.
Tình thương của Bác quả thật bao la. Trên thế giới và trong lịch sử hiếm có vị lãnh tụ nào gần gũi nhân dân, giản dị, mộc mạc lại rất đỗi thanh cao như Bác.
Bác “ra đi”, giấc mơ “cho nước ta được hoàn toàn độc lập, dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ta ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành” cũng đã trở thành hiện thực. Cuộc đời và sự nghiệp của Bác không những sáng ngời bởi sự thông minh và tài giỏi mà còn bởi những giá trị đạo đức bất hủ, mãi là tấm gương cho thế hệ con cháu noi theo!