Đề xuất áp dụng biện pháp phá sản với tổ chức tín dụng yếu kém
Trong Dự thảo Đề án kế hoạch tái cơ cấu nền kinh tế giai đoạn 2016-2020 do Bộ Kế hoạch và Đầu tư chủ trì xây dựng theo phân công của Chính phủ vừa được công khai lấy ý kiến rộng rãi
Theo đó, các mục tiêu đẩy mạnh tái cấu ngành ngân hàng được đưa ra gồm: cắt giảm nợ xấu, giảm số ngân hàng thương mại yếu kém và đảm bảo 70% số ngân hàng thương mại thực hiện đầy đủ Basel II vào năm 2020…
Nội dung Dự thảo cũng đề cập việc tăng vốn điều lệ của nhiều tổ chức tín dụng (TCTD) thời gian qua chưa đạt được mục tiêu trong bối cảnh thị trường tài chính khó khăn, ngân sách nhà nước hạn hẹp, nguồn lực tài chính của nhà đầu tư trong nước hạn chế và nhà đầu tư nước ngoài chưa thực sự sẵn sàng tham gia ở lĩnh vực này.
Trong khi đó, tiến độ thoái vốn của các doanh nghiệp nhà nước trong lĩnh vực ngân hàng chậm; cơ cấu lại các TCTD phi ngân hàng yếu kém thuộc tập đoàn, tổng công ty nhà nước chưa đạt được kế hoạch.
Một vấn đề khác được Đề án nêu ra trong nhóm giải pháp đẩy mạnh tái cơ cấu ngành ngân hàng là áp dụng biện pháp phá sản đối với các TCTD yếu kém, mà việc phá sản không ảnh hưởng đến sự an toàn, ổn định của hệ thống TCTD. Theo một thành viên Hội đồng Tư vấn chính sách, tài chính tiền tệ quốc gia, điều này cũng cần thiết phải tính đến, nhằm tạo sự cạnh tranh, đảm bảo an toàn cho toàn hệ thống…
Theo đánh giá của TS. Trần Du Lịch, chuyên gia tư vấn của Hội đồng Tư vấn chính sách tài chính, tiền tệ quốc gia, nếu mạnh tay thực hiện phá sản có thể giải quyết được vấn đề các ngân hàng yếu kém, cạnh tranh không lành mạnh.
Nhưng khi ngân hàng phá sản, người gửi tiền sẽ chịu thiệt hại, do vậy, nếu cho ngân hàng phá sản, cần nâng hạn mức bảo hiểm tiền gửi lên mức 200 triệu đồng/khoản tiền gửi, thay vì mức 50 triệu đồng hiện nay.
Các nhà hoạch định chính sách cho rằng, quá trình tái cấu trúc ngành ngân hàng thời gian qua đã đạt được những kết quả đáng ghi nhận. Tuy nhiên, việc tái cơ cấu các ngân hàng thương mại cổ phần yếu kém và hệ thống tài chính chưa đạt được mục tiêu đề ra, cần tiếp tục đẩy mạnh tái cấu ngành ngân hàng.
Tuy nợ xấu của ngành đã xử lý được một bước quan trọng, nhưng vẫn tiềm ẩn nhiều rủi ro đối với an toàn, hiệu quả hoạt động của các TCTD. Chính nợ xấu chưa thể xử lý nhanh, nên việc điều hành tín dụng chưa gắn được với tư duy ổn định lãi suất trong trung và dài hạn.
Nhóm giải pháp được Dự thảo Đề án đưa ra nhằm đẩy mạnh tái cấu trúc ngành ngân hàng gồm: hoàn thiện khuôn khổ pháp lý tiền tệ, ngân hàng; bổ sung và xây dựng khuôn khổ pháp luật về về cơ cấu lại các TCTD, xử lý các TCTD yếu kém và xử lý nợ xấu, trong đó đề cao thẩm quyền can thiệp của Nhà nước và trách nhiệm của các TCTD trong việc xử lý các yếu kém, tồn tại và các vi phạm, rủi ro của TCTD.
Bên cạnh đó, tiếp tục sử dụng cấp phép cho các TCTD như là công cụ hữu hiệu trong cơ cấu lại và xử lý nợ xấu. Thắt chặt các điều kiện thành lập, góp vốn, mua cổ phần các doanh nghiệp của các TCTD; nới room cho nhà đầu tư nước ngoài tại ngân hàng Việt Nam.
Vì vậy, định hướng chính sách đến năm 2020 tại Dự thảo Đề án đặt ra mục tiêu hoàn tất cơ bản tái cơ cấu các TCTD, giảm mạnh rủi ro hệ thống và tăng cường độ rộng và hiệu quả hoạt động của thị trường tài chính; tiếp tục giảm tỷ lệ nợ xấu một cách bền vững và giảm đáng kể số ngân hàng thương mại yếu kém...